Người không quan trọng nghĩ gì về mình cũng không quan trọng
Kỳ thực, cuộc sống đôi khi đơn giản hơn chúng ta tưởng rất nhiều, chỉ có điều chúng ta hay tự biến nó trở nên phức tạp, để rồi cứ phải mải miết đi tìm kiếm câu trả lời cho một cuộc sống thảnh thơi những ngày sau.

Bạn không nợ ai lời giải thích về cuộc sống của bạn

Cuộc sống giống như một ly trà, bất luận đầy hay vơi, nóng hay lạnh, nồng hay nhạt, cũng đều có dư vị riêng của nó. Con người cũng vậy, chẳng ai giống ai, mỗi người có một lý tưởng, một cách sống riêng, có người ôm giấc mộng giàu sang, có người mong được sống an nhàn, có người lại chỉ cần một tâm hồn thư thái…

Sống ở trên đời bạn không thể làm vừa lòng tất cả mọi người, vậy nên có những việc bạn không cần phải giải thích với bất cứ ai. Những người không quan trọng, họ nói hay nghĩ gì về mình cũng không quan trọng, vì điều đó không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của mình, mình hà tất phải bận tâm vì họ.

Khi ta ăn cơm, chúng ta chọn miếng ngon để ăn thì khi nghe người khác nói, chúng ta cũng nên lựa những điều hay, bổ ích để nghe. Những lời nói không hay, không tốt chúng ta hãy coi đó như cơm thiu, canh cặn, bỏ nó ngoài tai, đừng đưa vào tâm mình kẻo rồi bị ngộ độc tâm hồn. Nếu vì nghe những lời không hay, không tốt mà khiến chúng ta buồn khổ, sân hận thì lỗi là ở chính bản thân ta chứ không phải lỗi ở người nói. Vì nó gì là quyền của người khác, nghe gì là quyền của mình. Ta có cho những điều đó lọt vào tâm mình thì nó mới lọt vào được, còn nếu ta đã không cho thì không cách gì những lời xấu xa ấy có thể lọt vào.

Còn nhớ thời Đức Phật tại thế, một lần, Phật đi giáo hóa vùng Bà La Môn, Các tu sĩ Bà La Môn thấy đệ tử của mình đi theo Phật nhiều quá, nên ra đón đường Phật chửi. Phật vẫn đi thong thả, họ đi theo sau chửi. Thấy Phật thản nhiên làm thinh, họ tức giận, chặn Phật lại hỏi:

– Cù-đàm có điếc không?…

– Ta không điếc!

– Ngài không điếc sao không nghe tôi chửi?

– Này Bà La Môn, nếu nhà ông có đám tiệc, thân nhân tới dự, mãn tiệc họ ra về, ông lấy quà tặng cho họ mà họ không nhận thì quà đấy về tay ai?

– Quà ấy về tôi chứ ai.

– Cũng vậy, ông chửi ta, ta không nhận thì thôi.

Người kêu tên Phật chửi mà Ngài không nhận. Còn chúng ta, những lời nói bóng, nói gió ở đâu đâu cũng lắng tai nghe, để buồn để giận. Như vậy mới thấy những lời cuồng dại của chúng sinh Ngài không chấp không buồn. Còn chúng ta do si mê, chỉ một lời nói nặng nói hơn, ôm ấp mãi trong lòng, vì vậy mà khổ đau triền miên. Chúng ta tu là tập theo gương Phật, mọi tật xấu của mình phải bỏ, những hành động lời nói không tốt của người, đừng quan tâm. Như thế mới được an vui.

Lời bàn: Ai đó cũng đã từng nói, bất kể bạn có thuần khiết ra sao, khi gặp người phức tạp thì trong mắt họ, bạn cũng trở thành người tâm cơ. Bất kể bạn có chân thành cỡ nào, gặp người hoài nghi thì trong mắt họ, bạn cũng thành người đáng ngờ. Bất kể bạn có chuyên nghiệp cỡ nào, gặp người không biết, bạn cũng chỉ là người không hiểu biết. Miệng lưỡi thiên hạ có cả triệu, cả tỷ, miệng lưỡi ta thì chỉ có một, nếu như người ta nói một câu, ta lại phải đi giải thích một câu thì cả đời này bạn sống để đi giải thích thôi cũng không đủ. Vì vậy hãy sống cuộc sông là chính mình luôn hạnh phúc an nhiên là đủ, vì bạn không nợ ai lời giải thích về cuộc sống của bạn.

Cương Viết