Bắp là loại cây thực phẩm phổ biến có thể ăn bằng nhiều cách: luộc, nướng, bào ra rồi hấp làm bánh. Nhưng bắp chỉ trở thành lương thực căn bản ở Tây bán cầu vì có thể phơi khô và dự trữ suốt mùa đông dài. Người cổ đại rang hạt bắp như một cách đơn giản để dự trữ lương thực. Những cánh đồng trồng bắp đầu tiên ở Mexico đã có từ 9.000 năm trước. Các nhà khảo cổ học cũng đã tìm thấy những lõi bắp ở bờ biển phía bắc của Peru có niên đại cách nay 6.700 năm và tin rằng vào thời đó hạt bắp đã được người cổ đại xay thành bột cũng như được rang lên làm lương thực dự trữ.
Từ “pop” (tiếng nổ “bốp”) trong popcorn được Benjamin Franklin (1706-1790) nêu lần đầu khi nói về những đặc tính của loại cây thực phẩm này. Trong một bài viết vào năm cuối đời mình, nhân vật lịch sử đã tham gia thành lập Hợp chủng quốc Hoa Kỳ mô tả cách mà những người thổ dân da đỏ Bắc Mỹ chế biến hạt bắp. Họ “cho tro nóng vào những cái nồi hay chảo, sau đó đổ một lượng hạt bắp vào rồi đảo chúng cùng tro nóng, rang lên và những hạt bắp nổ tung”. Benjamin Franklin không khỏi kinh ngạc khi thấy những hạt bắp đã nở ra to gấp đôi, gấp ba lúc chưa được rang.
Nhưng đây là cách ăn bắp rang thuở đó của thổ dân Bắc Mỹ, như ông Benjamin Franklin kể có phần phóng đại: bắp rang được xay thành bột mịn và trộn với nước, trở thành một thứ “siêu thực phẩm”, cứ khoảng 200gr cũng “đủ để một người sống trong một ngày”. Còn ngày nay loại siêu thực phẩm này được sử dụng nhiều nhất trong các rạp chiếu phim ở Mỹ, nhất là khi người ta phải xem những bộ phim dở! Tuy nhiên, vào năm 2012 các nhà nghiên cứu thuộc Đại học Scranton ở Pennsylvania cho biết: họ đã tìm thấy trong bắp rang chất polyphenol chống oxy hóa nhiều hơn bất kỳ loại rau quả nào.
Một lon (nhựa) bắp rang cung cấp hơn 70% dinh dưỡng từ các loại hạt mà con người cần đến trong một ngày, đã vậy nó còn cung cấp chất xơ cần thiết cho tiêu hóa. Nói tóm lại, bắp rang lâu nay được coi là tội đồ khiến nhiều người, nhất là trẻ em bị béo phì thì với kết quả nghiên cứu nêu trên nó đáng được… tưởng thưởng!
Bắp rang có cái tên thông dụng popcorn (bắp nổ “bốp bốp”) là kết quả của thuộc tính vật lý ở hạt bắp: bên trong lớp vỏ một hạt bắp có chứa chất nội nhũ được làm bằng tinh bột và nước, khi gặp nhiệt độ cao chất nội nhũ này bị nén và nổ tung, lộn ngược phần bên trong hạt ra ngoài khiến hạt bắp to lên.
Để phục vụ những người khoái popcorn mà không phải chạy ra ngoài mua món ăn chơi này (nhất là khi xem tivi), đã có loại được rang bằng lò vi sóng hay bằng nồi cơm điện, song loại popcorn đó không thể ngon miệng cho bằng thứ popcorn được rang kiểu truyền thống, với bơ và một ít phụ gia. Có người thích tự rang bắp với dầu hạt cải thêm chút muối; có người khi rang bắp còn thêm vào bột cacao, đường và quế; có người cho vào ít tiêu, hoặc thêm phô-mai và gần đây còn có bắp rang bơ với hương vị trà xanh…