Người ta nói, phụ nữ làm kinh doanh thiệt thòi hơn nam giới, thậm chí phải hy sinh nhiều thứ, bà thì sao?
- Khi đã chọn kinh doanh bất động sản, thiệt thòi lớn nhất của tôi là khó trở thành người phụ nữ hoàn hảo để làm tròn thiên chức làm vợ, làm mẹ, làm con. Bản thân mình cũng phải hy sinh nhiều thứ như thời gian chăm sóc cho bản thân. Một ngày chỉ ngủ vài tiếng đồng hồ, đêm nào cũng làm việc đến hai ba giờ sáng. Một năm theo đuổi dự án ở Phú Quốc có thể nói dài bằng vài năm ở TP.HCM với bộn bề khó khăn, thiếu thốn, đặc biệt là thiếu thốn tình cảm gia đình. Cũng có lúc muốn bỏ cuộc vì thấy mình lo kinh doanh nhưng gia đình lại chưa trọn vẹn, nhưng nghĩ đến nhân viên, nhớ lại cái thời mình đi làm công cũng chờ đợi lương, cũng mong công việc ổn định, thu nhập tốt như họ. Nếu mình không làm nữa, nhân viên sẽ phải thay đổi công việc, lại phải nộp đơn, phỏng vấn từ đầu. Thế là tôi tiếp tục. Đặc biệt, khi nhìn thấy các dự án mang lại giá trị, thu nhập cho nhiều người và đối tác, tôi thấy mình không thể bỏ cuộc mà càng phải làm thật tốt. Quả là sự hy sinh nào cũng có giá trị riêng của nó.i cn là dự án, có sao nói vậy, không thổi phồng, nói quá để lừa dối khách hàng. Khi thực hiện dự án thì chủ đầu tư bất động sản không được làm thiệt hại khách hàng bởi chất lượng không đảm bảo.
* Bà quan niệm thế nào về “cái duyên” trong kinh doanh?
- Gia đình tôi sống ở huyện Hóc Môn, TP.HCM. Trước kia, khi vào những thời điểm “sốt đất” ở đây, tôi đã chập chững làm quen với lĩnh vực nhà, đất. Lớn hơn, tôi nhận ra mình “có duyên” với đất. Khi làm nhân viên tín dụng tại một ngân hàng, nhiều người rủ tôi hùn vốn đầu tư bất động sản, thương vụ nào cũng hanh thông. Ngẫm thấy “nghề đất” có duyên nên khi đến đầu tư ở Phú Quốc, trực giác mách bảo tôi cứ gắn kết bền chặt với nơi này và sẽ thành công.
Trong cuộc sống gia đình, mọi chuyện cũng là nhân duyên. Nếu không thể giữ được nhau thì đừng cố gắng, phải biết buông để không làm khổ nhau và tin vào cuộc sống ngày mai sẽ tốt hơn. Tôi luôn tin có người đàn ông đủ rộng lượng để thông cảm và hiểu nỗi khổ của người phụ nữ làm kinh doanh, hiểu những đêm mình mất ngủ và cùng mình nấu bữa cơm vào những buổi chiều về...
* Bà có nghĩ mình đã liều và may mắn thành công khi kinh doanh bất động sản?
- Tôi không nghĩ mình liều mà thấy mình can đảm. Trong kinh doanh, người dám đi đầu chính là người can đảm và khi làm đúng, sống có tâm, có tín thì sự hanh thông, may mắn sẽ đến. Tôi còn nhớ, khi tôi đến Phú Quốc trước đây, lúc đó vùng đất này còn im vắng, chẳng có ông chủ đất nào rao bán đất, rất ít người có nhu cầu mua đất vì không nhìn thấy tiềm năng. Gắn nghiệp với bất động sản từ năm 2005, tôi có sự trải nghiệm nên theo trực giác mách bảo, đây sẽ là vùng đất tiềm năng, sẽ giúp mình có sự nghiệp bền vững. Lúc đó, cũng có người khuyên tôi “đừng liều”, nhưng ngẫm lại, tôi thấy mình không liều. Bởi liều là khi không hiểu biết mà cứ làm đại. Còn tôi rất tự tin. Tin vào sản phẩm mình làm ra, tin vào năng lực và kinh nghiệm bán hàng của chính mình. Tin vào sự thanh bình của Phú Quốc, nơi mà môi trường trong lành, sạch và xanh, thiên nhiên đầy chất lãng mạn. Tôi biết du khách từ các nước rất thích những nơi ít dân, lại có rừng, có biển như Phú Quốc. Đó là lợi thế mà tôi tin, để từ đó tôi mạnh dạn đầu tư dự án bất động sản ở đây, với sự hợp tác của Tập đoàn Tư vấn và Đầu tư xây dựng Kiên Giang (CIC).
Chính vì dám chấp nhận rủi ro chứ không phải liều lĩnh đã giúp tôi trở thành người tiên phong khi xây dựng Royal Streamy Villas Phú Quốc và các công trình phụ trợ khác, góp phần cùng các dự án khác làm cho đảo ngọc Phú Quốc vươn mình, trở thành điểm du lịch hấp dẫn.
* Nhưng người tiên phong thường gặp rủi ro...
- Tôi đã trải qua không ít khó khăn và thất bại. Tuy nhiên, mỗi lần vấp ngã là một lần tôi đứng lên, tự nhủ phải kiên trì, nếu không sẽ không bao giờ có thành công.
* Đạo đức kinh doanh là một trong những giá trị mà doanh nhân chân chính phải có. Bà quan niệm và thực hành điều ấy như thế nào, nhất là khi kinh doanh bất động sản?
- Nhiều người cho rằng thành công là nhiều tiền, là khối lượng công trình và tài sản có được. Nhưng với tôi, lợi nhuận và tài sản lớn nhất đó là uy tín của thương hiệu Đảo Vàng và chính bản thân tôi. Với những người kinh doanh bất động sản, đôi lúc đầu tư chỉ bằng niềm tin vào một cá nhân hay công ty nào đó. Vì vậy, muốn kinh doanh bền vững thì doanh nghiệp, nhất là doanh nghiệp bất động sản phải tạo được chữ tín, cũng chính là đạo đức kinh doanh. Khi còn là dự án, có sao nói vậy, không thổi phồng, nói quá để lừa dối khách hàng. Khi thực hiện dự án thì chủ đầu tư bất động sản không được làm thiệt hại khách hàng bởi chất lượng không đảm bảo. Đạo đức kinh doanh cũng chính là nền tảng để giữ doanh nghiệp và đối tác bền lâu với nhau. Để kinh doanh tốt, tôi phải học và rèn luyện mỗi ngày. Ví dụ, có khách hàng không đóng tiền khi đến hạn, về nguyên tắc thì mất tiền cọc nhưng chúng tôi vẫn tìm hiểu lý do, nếu lý do chính đáng thì hoàn trả lại tiền. Hay khi bán bất động sản cho nhà đầu tư khác, tôi luôn bán “sát giá” để giúp họ kinh doanh dễ dàng hơn. Với đối tác, tôi luôn đồng hành, hỗ trợ trên tinh thần win - win, khi giá vật liệu tăng, dù hợp đồng đã ký nhưng tôi vẫn chi thêm tiền, hỗ trợ họ vượt qua khó khăn. Quan điểm của tôi là gỡ khó cho người, chính là gỡ khó cho mình.kinh doanh, người dám đi đầu chính là người can đảm và khi làm đúng, sống có tâm, có tín thì sự hanh thông, may mắn sẽ đến.
* Sẽ có người cho rằng, đã kinh doanh mà nói “thu lời ít” thì khó tin...
- Kinh doanh phải có lời thì doanh nghiệp mới tồn tại được. Và muốn lời nhiều hay ít là do chủ doanh nghiệp. Tiêu chí lợi nhuận của tôi là “vừa phải”. Như vậy, đối tác và khách hàng mới có cơ hội có lời và có lời thì họ sẽ nhớ đến mình mà đồng hành bền lâu, đó mới chính là cái lãi lớn nhất. Đi lên từ nghèo khó nên tôi thấu hiểu khát vọng kiếm tiền của mọi người. Vì vậy, san sẻ lợi nhuận với người khác là điều tôi luôn tâm niệm và hướng đến. Triết lý này xuất phát từ giáo lý đạo Phật: Sống phải biết san sẻ, đừng sân si, cái gì biết đủ là đủ.
* Thời điểm thị trường bất động sản “đóng băng”, có khi nào bà chán nản, muốn bỏ cuộc?
- Những năm thị trường bất động sản “đóng băng”, bất động sản ở Phú Quốc cũng bị ảnh hưởng nhưng tôi vẫn rất kiên trì. Thay vì mang tâm trạng bất an, không biết ngày mai mình sẽ sụp như thế nào thì tôi chỉ lo chuẩn bị kế hoạch sao cho tốt, sẽ huấn luyện nhân viên bán hàng ra sao, “thổi lửa” cho nhân viên như thế nào để họ vững tin và trụ với GIS khi thị trường đi xuống.
* Dù kiên trì nhưng cũng không ít áp lực?
- Tôi không cảm thấy bị áp lực nhiều. Vốn là người quyết đoán nên khi tôi đặt ra mục tiêu, là phải cố gắng làm được, đã nghĩ là quyết ngay, không có suy nghĩ tiêu cực.
* Nhiều người nói muốn giàu nhanh thì đầu tư vào bất động sản. Bà nghĩ thế nào về câu nói này?
- Kinh doanh bất động sản không dễ như nhiều người nghĩ. Thu lợi nhuận từ bất động sản nhanh chỉ mang tính nhất thời. Tình trạng “cò đất” đẩy giá vô tội vạ diễn ra ở nhiều nơi chứ không chỉ ở Phú Quốc. Kinh doanh bất động sản muốn có lợi nhuận lâu bền thì phải lựa chọn đúng sản phẩm đầu tư, cả về pháp lý, cả về vị trí. Kinh doanh bất động sản là cơ hội để doanh nghiệp, nhà đầu tư kiếm tiền nhanh hơn kinh doanh ngành khác, tuy nhiên để bền vững là cả một vấn đề.
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành tỷ phú mà chỉ mong có được niềm tự hào khi người ta đến Phú Quốc đều biết đến Đảo Vàng, biết đến một nhà phát triển bất động sản uy tín. Tôi ước mong mình là một trong những người đứng đầu trong việc phát triển bất động sản tại Phú Quốc chứ không phải một doanh nhân “đại gia”.
* Xây dựng một doanh nghiệp không khó bằng quản trị tốt để giữ và phát triển doanh nghiệp, phải không thưa bà?
- Tôi điều hành doanh nghiệp không theo lý thuyết, sách vở mà quản trị bằng sự đồng hành và xem nhân viên là cộng sự thân thiết. Khi nhân viên muốn ra đi, tôi sẽ đặt cái tình lên trước để tìm hiểu giải quyết, sau đó mới là tiền bạc, đôi lúc chấp nhận thiệt một chút vì họ đã cống hiến cho mình.
Làm lãnh đạo, khó tránh những lúc nóng giận, nhưng tôi biết xoa dịu đúng lúc, nhiều lúc quá nóng giận thì tôi chọn cách tránh mặt cấp dưới để bớt căng thẳng, sau đó sẽ nhắn tin nói chuyện và xin lỗi nếu mình sai. Tôi xây dựng “văn hóa xin lỗi và phản biện” trong công ty để mọi người được thẳng thắn trình bày quan điểm chứ không quản lý bằng sự áp đặt, bằng quyền lực.
Khi nhân viên muốn ra đi, tôi sẽ đặt cái tình lên trước để giải quyết, sau đó mới là tiền bạc, đôi lúc chấp nhận thiệt vì họ đã cống hiến cho mình.
* Gần đây đã xảy ra tình trạng quy hoạch “ma” để bán đất tràn lan, nhất là ở Phú Quốc. Bà có kiến nghị gì để làm trong sạch thị trường bất động sản?
- Bất cứ vùng đất, địa phương nào khi phát triển đều rơi vào tình trạng quy hoạch bị xáo trộn, do có người vì lợi nhuận mà tìm mọi cách thổi giá đất, chuyển nhượng đất trái phép. Tôi mong chính quyền các cấp phải có quy hoạch bài bản, tạo thuận lợi cho người kinh doanh bất động sản hành nghề.
* Tò mò chút xíu: Có bao giờ bà tự nhận điểm mạnh và điểm yếu của mình?
- Quyết đoán và mạnh mẽ là hai điểm mạnh mang lại thành công cho tôi trong công việc, nhưng đó cũng là điểm yếu của một người vợ.
* Khi đã thành công, nhiều doanh nhân thường thay đổi bản thân...
- Tôi học rất nhiều thứ để luôn thay đổi và hoàn thiện bản thân, từ học cách nói chuyện, học cách tương tác đến học cách lắng nghe, học sự bình lặng.
* Bà cho rằng người dẫn đầu phải biết “truyền lửa” cho cấp dưới, cho nhân viên?
- Tôi “truyền lửa” bằng sự lạc quan và chân thật. Trong cuộc sống, sự chân thật là cầu nối giúp người ta hiểu nhau, gần nhau hơn. Trong đời người, ai cũng phải trải qua vấp váp, thất bại, khổ đau. Và chỉ có lạc quan mới sẵn sàng đón nhận thất bại, khổ đau và đứng lên.
* Quan niệm của bà về tiền bạc?
- Có nhiều cách kiếm tiền nhưng không được bất chấp. Đồng tiền làm ra là mồ hôi, công sức nên tiêu tiền cũng phải biết cách.
* Cảm ơn bà về những chia sẻ!