Thầy Đỗ Hữu Ngập- phó Hiệu trưởng phát biểu tại buổi gặp gỡ cự SV
Cuộc sống cứ mãi trôi đi, trôi đi theo thời gian một cách xô bồ và hối hả, vô tình ta bị cuốn vào những guồng máy của công việc, vào nhịp thở của xã hội, chở bao kỉ niệm dần rời xa tâm trí mỗi sinh viên chúng tôi hồi ấy. Để rồi đôi khi bất chợt nghe đâu đó một câu ca quen thuộc, một cái tên về một ngôi trường rất đỗi thân quen mà mình đã vô tình quên lãng. Tôi vội dừng lại một chút để ngoảnh lại, quá khứ chợt ùa về, rồi như một cuốn phim chiếu chậm, cận cảnh và rõ nét, về một thời sinh viên yêu dấu với bao kỉ niệm đẹp dưới mái trường và thầy cô.
Thầy cô chụp ảnh kỷ niệm cùng các cựu SV HIASTThầy cô chụp ảnh kỷ niệm cùng các cựu SV HIAST
Ngược dòng thời gian trở về quá khứ, nhớ lại ký ức của suốt ba năm thời sinh viên dưới giảng đường HIAST. Tôi đến trường nhập học vào một buổi sáng mùa thu đầy nắng ấm. Những sợi nắng vàng còn sót lại của mùa hè mắc víu trên tán cây xanh lá đã trở nên dần nhạt màu hơn, nhưng vẫn đủ nhuộm một màu vàng óng cho một buổi đầu thu, như hân hoan đón chào những tân sinh viên mới bỡ ngỡ bước chân vào cổng trường HIAST. Khép nép trong màu áo sinh viên ngày ấy, tôi cảm giác mình như đang trưởng thành lên rất nhiều và tự hào hơn khi được khoác trên người bộ đồng phục mang dòng chữ HIAST trước ngực áo.
Khó có thể quên đi những ngày đầu tiên bước vào lớp, làm quen những người bạn mới, phải dần làm quen với một sự thay đổi thực sự khi phải rời xa những gì đã quá quen thuộc đến nỗi như một phần của cuộc sống. Rồi với bản tính nghịch ngợm không chịu ngồi yên, tôi cũng nhanh chóng hòa đồng với những người bạn mới của mình, một lớp trưởng trẻ con, nghịch ngợm; một bí thư dễ gần nhưng cũng đầy tinh thần trách nhiệm.
Những người bạn lại là những người đồng hành tuyệt vời, luôn sát cánh bên tôi trên con đường học tập. Nhưng để nói tôi của ngày hôm nay, thì thầy cô mới là những người đã có công lớn nhất. Tôi vẫn nhớ cô Phi Yên – Trưởng khoa Quản trị Kinh doanh, thầy Của… và đặc biệt là cô Nhàn – chủ nhiệm lớp tôi ngày ấy. Thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai dạy dỗ chúng tôi thành người. Ca dao tục ngữ có câu “thầy cô là những người lái đò qua sông”, thì những người thầy cô trường HIAST chúng tôi là những người lái đò xuất sắc nhất như vậy.
Ngôi trường HIAST ngày ấy không được đồ sộ, to lớn như nhiều ngôi trường khác, nhưng đối với tôi nó lại quý giá vô cùng. Đơn giản bởi hàng ngày lên lớp, tôi được học rất nhiều thứ mới mẻ, cảm nhận được thêm tình yêu đất nước to lớn của dân tộc qua những bài thuyết trình của những bộ môn về xã hội học mà các thầy cô thuyết trình. Có được tất cả những điều ấy là nhờ công lao của những thầy cô đã thầm lặng ngày ngày truyền đạt kiến thức cho chúng tôi. Thầy cô dạy chúng tôi những đức tính tốt đẹp, những đạo lý để làm người. Chính các thầy cô, những người luôn tận tuỵ suốt nhiều năm tháng ấy đã dìu dắt tôi đến bến bờ tri thức, để bây giờ mỗi khi nhớ lại là biết bao cung bậc, những cảm xúc khó tả biết chừng nào… Tuy tất cả giờ đây đã mãi xa vời, nhưng những ký ức trong tôi vẫn luôn còn mãi, hiện hữu như chỉ vừa mới hôm qua.
Nhớ lắm những kỉ niệm buồn vui, những lúc sát cánh bên nhau, giúp đỡ nhau vượt qua trong học tập và cả những tình yêu “chớm nở”, những rung động đầu đời, những cảm xúc ngây ngô, vụng dại của tuổi mộng mơ, tình yêu thời “sinh viên”. Nhớ lắm từng hàng ghế đá quen thuộc nơi tôi, cũng như nhiều sinh viên hồi ấy thường ngồi ôn bài. Do lớp tôi thuộc dân khối quản trị văn phòng, nên phần lớn là các bạn nữ. Cái ghế đá kỷ niệm của mấy đứa bà tám khối C5VP hồi ấy, cứ mỗi lần đi học là cả nhóm tranh nhau ngồi lên chiếc ghế đó để rồi cùng nhau kể chuyện buổi học vừa xong.
Ngôi trường HIAST, nơi ươm những ước mơ, nơi để lại biết bao nhiêu kỷ niệm vui, buồn của thời sinh viên- một thời để nhớ một thời để thương. Ôi nhớ lắm ngôi nhà C5VP, nhớ về ngôi trường HIAST yêu dấu. Nhớ lắm những ngày cắp sách tới trường, nhớ lắm những ngày 08/03, ngày 20/10, tụi con trai trong lớp C5VP ga lăng hẳn ra với đám con gái khi tranh đi lau bảng, kê lại bàn ghế, và thẹn thùng trao tặng những nhành hoa hồng còn e ấp nụ như chính tuổi của thời sinh viên.
Nhớ lắm những phút giây nghẹn ngào khi chia tay nhau trong vào những năm cuối trước lúc ra trường, những giọt nước mắt như chực rơi lại được lau vội đi vì không muốn tất cả buồn. Chúng tôi, đứa nào cũng bịn rịn với nhau, đứa nào cũng sợ cái ngày thi tốt nghiệp ra trường, bởi trong suy nghĩ ai cũng biết, rồi mai đây, mỗi đứa một phương trời riêng, theo đuổi tương lai riêng, biết bao giờ mới gặp lại. Tôi vẫn nhớ câu nói của cô chủ nhiệm khi mới bước vào học kỳ II của năm cuối: “ kỳ thi tốt nghiệp này sẽ là cánh cửa để các em thực hiện mơ ước cho tương lai của mình”. Câu nói của cô tuy đơn giản, nhưng đã cho chúng tôi thêm niềm tin, động lực để tiến bước xa hơn những gì mà vẫn nghĩ vẫn nghĩ.
Sau bốn năm ra trường, những sinh viên của chúng tôi hồi ấy giờ mỗi người một hướng đi, bạn thì làm kế toán, bạn làm văn thư, có bạn thì về tự mở công ty riêng giờ cũng rất thành đạt. Đã lâu lắm rồi, mùa 20/11 năm nay chúng tôi mới lại có dịp hội tụ cùng nhau khi về thăm mái trường xưa trong ngày “Gặp mặt cựu sinh viên HIAST”, cảm xúc ấy thật là vui sướng biết bao.
Dù đã rời xa ngôi nhà HIAST, nhưng tất cả những sinh viên ngày ấy cũng như bây giờ vẫn luôn nhớ về trường không bao giờ quên. Dẫu biết rằng đường đời còn nhiều khó khăn thử thách, nhưng chúng tôi những cựu sinh viên HIASTcũng sẽ vượt qua, bởi lẽ chỉ có thế mới đáp lại những gì mà thầy cô đã truyền đạt kiến thức làm hành trang để mình bước vào đời…Xin dành tình cảm tốt đẹp nhất, những lời tri ân nồng thắm nhất dành tặng đến những người thầy, người cô đã cùng chúng tôi đi qua những năm tháng đẹp nhất của thời sinh viên đầy kỷ niệm …
Dẫu biết, mỗi chúng ta ai cũng đã từng có một thời sinh viên hồn nhiên “như cô tiên” với nhiều kỷ niệm như thế…Đôi lúc khi tấp nập bồn bề với cuộc sống, đôi lúc khi đi qua ta lại lãng quên những năm tháng “mộng mơ”, những ngày xưa chất chứa biết bao hoài bão riêng mình … Hãy nhớ về ngày xưa ấy, sống lại những năm tháng của thời “sinh viên” để thấy đâu đó những kỷ niệm thân thương trường lớp, những đứa bạn đáng yêu, tinh nghịch ngày nào và những người thầy, người cô âm thầm lái đò qua sông.
Đức Vượng
Trong bối cảnh ngành nông nghiệp Việt Nam đang bước vào giai đoạn chuyển mình mạnh mẽ, hướng đến nền sản xuất hiệu quả, an toàn và phát triển bền vững, Công ty TNHH Nông Nghiệp Thailand nổi bật như một điểm sáng tiên phong, mang theo sứ mệnh đưa tiến bộ khoa học kỹ thuật đến gần hơn với bà con nông dân.
Trong khuôn khổ Chương trình “Thương hiệu Mạnh Quốc gia 2025” – một sự kiện tầm cỡ quốc gia nhằm tôn vinh các doanh nghiệp có sản phẩm chất lượng cao, Kim Cương Dentallab đã xuất sắc được xướng tên, trở thành đại diện tiêu biểu của ngành nha khoa thẩm mỹ Việt Nam. Đây không chỉ là sự ghi nhận xứng đáng cho hành trình hơn 10 năm không ngừng nỗ lực của doanh nghiệp, mà còn là nguồn động lực lớn lao để Kim Cương Dentallab tiếp tục vươn xa và phát triển mạnh mẽ trong tương lai.
Trong bối cảnh thị trường sữa ngày càng cạnh tranh, Hệ thống Sữa An Tiến đã từng bước khẳng định vị thế vững chắc, trở thành địa chỉ uy tín được đông đảo người tiêu dùng tại Long An và các tỉnh lân cận tin tưởng lựa chọn. Dưới sự điều hành của doanh nhân Trần Hoàng Phi, An Tiến không chỉ đơn thuần là nhà phân phối sữa mà còn là người bạn đồng hành tin cậy, mang đến những sản phẩm chất lượng và dịch vụ tận tâm.
Công ty TNHH TM & DV Du lịch Non Nước Việt vừa chính thức được vinh danh trong Top 30 Thương Hiệu Mạnh Quốc Gia, một giải thưởng uy tín khẳng định vị thế vững chắc và sự phát triển bền bỉ của doanh nghiệp trong lĩnh vực du lịch lữ hành. Sự kiện này đánh dấu một cột mốc quan trọng trong hành trình hơn 15 năm xây dựng và phát triển của Non Nước Việt Travel.
Ngày 12/04, tại Nhà hát Quân Đội – Thành phố Hồ Chí Minh, Carita Academy đã vinh dự đón nhận danh hiệu “Top 10 Thương Hiệu Mạnh Quốc Gia 2025”. Giải thưởng này không chỉ là minh chứng cho sự yêu mến, tin tưởng của học viên và phụ huynh mà còn khẳng định chất lượng giảng dạy, đào tạo của đội ngũ giảng viên. Đây là một cột mốc quan trọng, đánh dấu bước tiến lớn trong sự nghiệp phát triển của thương hiệu.
Vào 17/2/2025 vừa qua, tại Ada, Michigan, Mỹ tập đoàn Amway – Thương hiệu hàng đầu về chăm sóc sức khỏe giúp mọi người có cuộc sống tốt đẹp hơn khỏe mạnh hơn - công bố hợp tác quốc tế giữa Viện Dinh dưỡng Quốc gia (NIN) và Viện Sức khỏe Nutrilite (NHI). Hai bên chính thức ký kết thỏa thuận hợp tác chiến lược tại trụ sở Tập đoàn Amway (Michigan, Mỹ). Sự kiện này đánh dấu bước tiến bản lề của Amway trong việc nâng cao chất lượng nghiên cứu dinh dưỡng, thúc đẩy trao đổi chuyên môn và tìm ra các giải pháp tối ưu nhằm cải thiện sức khỏe cộng đồng, đặc biệt là tại Việt Nam.
Liễu đại gia vốn là một nữ thương gia có tiếng trong việc buôn bán đa ngành liên quốc gia. Ở tuổi 46, Liễu đại gia nắm trong tay khối tài sản khổng lồ và sau những thành công kinh doanh, dường như ...
Đời người có rất nhiều chuyện, ở chỗ u minh đã tự có sắp đặt, một việc là phúc hay là họa thường không giống như biểu hiện bề ngoài và cũng không thể dễ dàng nhận định.
Để phòng trường hợp chiến tranh hạt nhân hay thảm họa xảy ra, Mỹ đã chế tạo ra máy bay "ngày tận thế", được trang bị đầy đủ để chính phủ Mỹ có thể duy trì hoạt động.
Liễu đại gia vốn là một nữ thương gia có tiếng trong việc buôn bán đa ngành liên quốc gia. Ở tuổi 46, Liễu đại gia nắm trong tay khối tài sản khổng lồ và sau những thành công kinh doanh, dường như ...
Đời người có rất nhiều chuyện, ở chỗ u minh đã tự có sắp đặt, một việc là phúc hay là họa thường không giống như biểu hiện bề ngoài và cũng không thể dễ dàng nhận định.
Để phòng trường hợp chiến tranh hạt nhân hay thảm họa xảy ra, Mỹ đã chế tạo ra máy bay "ngày tận thế", được trang bị đầy đủ để chính phủ Mỹ có thể duy trì hoạt động.
Vừa qua tại TP. Hồ Chí Minh đã diễn ra Lễ Công Bố “Thương Hiệu Mạnh Quốc Gia 2023”, là một sự kiện đánh dấu những nỗ lực đóng góp của doanh nghiệp, thương hiệu uy tín, chất lượng cao trên thị trường. ...
Trong quý I/2016, Thái Lan vượt qua Hàn Quốc, Trung Quốc trở thành thị trường dẫn đầu cung cấp ô tô cho Việt Nam với hơn 7.800 chiếc, tăng 64,5%.